Tuesday, April 22, 2008

Quán quen

Tôi trở về với quán 1 mình. Trống vắng. Lạ quá. Cái quán ngày xưa vốn ồn ào, xếp hàng chờ tới luợt mới có chỗ ngồi giờ đây trồng huơ trống hoác.

Ngày xưa nếu tới quán này tôi luôn đi cùng với bạn. Lúc nào cũng thi coi đứa nào ăn nhanh nhất và quay sang xử phần còn lại của đứa ăn chậm hơn. Lần nào cũng thế, bạn luôn là người thắng cuộc.

Tôi đi 1 mình. 1 mình để thấy cảm giác khi không có bạn nó như thế nào. Luôn tự nhủ rằng mình không khóc khi chia tay 1 ai đó, không buồn khi có người làm cho mình tổn thương nhưng…luôn luôn là không nén được cảm xúc của mình.

Quán có 3 người.Tôi ngồi lặng im. Xa nhưng không phải là tất cả phải không? Miên man…

No comments:

Post a Comment