Monday, July 14, 2008

July 14, 2008




Mấy hôm nay Sài Gòn nóng quá. Nhiều chuyện làm mình cũng “khìn” theo. Lại ở nhà một mình. Cái cảm giác một mình trong căn nhà tuy không lớn nhưng cứ thấy thênh thang và một chút sợ hãi!

Đêm trước sang nhà bạn ngủ. Nóng. Lạ nhà. Khó ngủ. Chợp mắt. Giật mình. Vô định bước lên sân thượng ngắm trăng. Trăng chưa tròn nhưng sáng. Gió mát. Cố lắng nghe tiếng dế gáy và tiếng kêu của côn trùng. Nhẹ nhàng. Lãng đãng. Tiếng thở của đêm.

Chầm chậm. Lan man. Hình như dạo này thờ ơ, hình như dễ nóng tính hơn,hình như bớt bao dung đi thì phải…Lẩn mẩn, trước những ngã rẽ và khi vẽ những lộ trình mới này có cảm giác mình khô đi. Phản ứng đối với một số người là mặc kệ và đã biết đi trên dư luận tủn mủn rồi.

Cái tính hờn con trẻ vẫn ngự trị. Hình như đã ăn sâu vào bản chất. Như cái cây cổ thụ có nhiều rễ, mặc dù muốn bứt ngay nhưng muốn bứt thì trước tiên phải lẩn mẩn đào. Hình như khi người ta quá quan tâm đến mình thì người ta quên mất rằng nhịp đời vẫn cứ nhịp nhàng trôi những nốt thăng trầm.

Tiếng cọc cạch của chiếc xe đạp cũ ngang qua, hình như đó là chú bé tẩm quất đêm, chẳng nghe thấy tiếng lắc xắc của thanh kim loại. Giờ này chắc cũng 3h. Vòng xe vẫn quay đều, không biết đến khi nào thì chú bé mới trở về nhà.

Cám ơn nhé, chú bé con. Để thấy mình dịu dàng hơn một chút, để thấy mình vẫn không quá thờ ơ….

Saturday, July 12, 2008

Có một người chị mang tên CHỊ DÂU




Chị là người Miền Nam chính gốc về làm dâu gia đình người mìền Bắc. Ai cũng lo lắng, riêng chị thì mỉm cười bứơc lên xe hoa. Nhà chồng ngừơi Bắc lại có mấy bà cô, không ít người thắc mắc làm sao mà chị có thể vượt qua mấy cửa ai cam go đó. Nhưng trái với tất cả những gì mà mọi người lo lắng, chị trở thành một người vợ hiền, dâu thảo,… mà những “bà cô” như em luôn nhìn vào đó như một tấm gương để học tập.

Ngày đầu về làm dâu, nồi cơm chị chưa bíết nấu, bữa nhão bữa khô. Nấu được bữa cơm chị loay hoay từ sáng sớm và lúc nào cũng phải nhờ vào sự hỗ trợ của người khác. Thế nhưng kiểu gì thì cũng có chuyện xảy ra khi thì bị phỏng, khi thì đứt tay,…Cả nhà ăn cơm trong “đau khổ” vì chị thích nấu, thích học tập và chế ra món mới. Thương chị cố gắng nên ai cũng động viên, cũng ráng ăn cho hết. Ban ngày đi dạy, ban tối chị vừa cầm giáo án vừa ôm cuốn sách dạy nấu ăn. Ai ngăn thế nào chị cũng không từ bỏ, dần dần tay nghề cũng khá lên. Những bữa cơm gia đình có nhiều món ngon, hấp dẫn. Ai cũng biết sự cố gắng của chị là không nhỏ.

Chị dịu dàng và nhẹ nhàng, hình như chị chẳng bao giờ to tiếng với ai. Ở bên chị người ta thấy sự an lành, hạnh phúc và ấm áp. Khi cần thì chị cũng cứng rắn và mạnh mẽ. Có lúc bên ngoại gặp khó khăn, chị không cần sự giúp đỡ của bên nội mà chị xin tăng thêm giờ dạy, đi xa cách nhà cả 30 cây số ngày nắng cũng như ngày mưa.

Người ta thường nói mâu thuẫn “mẹ chồng nàng dâu” dường như không bao giờ dung hòa được nhưng với chị thì hình như mẹ chồng quý con dâu hơn con gái, “giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng” nhưng với chị thì "giặc bên Ngô" lại yêu chị như yêu thương chị ruột trong gia đình.

Mọi người thường trêu chị là H “Tồ”. ừh, thì chị “tồ” lắm, chị “tồ” khi luôn ứng trước tiền cho những người giúp việc dù đã quá nhiều lần họ nhận tiền rồi “một đi không trở lại”. Chị “tồ” khi thấy em bé bán vé số khóc, chị hỏi nguyên do và cho bé tiền dù không biết bé có thật hay không? Chị “tồ” khi trả cho người làm công số tiền gấp 10 lần vì thương người ta vất và. Chị “tồ” khi coi ti vi thấy Miền Trung bị bão, gọi điện cho em kêu em đến báo Tuổi Trẻ lấy số tài khoản để gửi tiền quyên góp. Mỗi lần bão lớn là mỗi lần chị “tồ”,… dù nhà chẳng giàu có gì.

2 chị em mình - chị dâu em chồng nhưng chị là người chị, người bạn và là “người em” của em. Bất cứ chuyện gì, chị cũng lắng nghe, chia sẻ cùng em và cho em những lời khuyên hữu ích. Em nhớ có lần chị em mình nấu cơm vì mải t8m mà nấu canh cá quên….mổ bụng cá và thế là hôm đó mình có 1 nồi canh cá cát. Cả nhà ăn trong im lặng và 2 chị em mình vừa ăn vừa nháy mắt nhau cười. Em nhớ những buổi chiều 2 chị em mình thường bánh khọt nước dừa tươi hay nằm dài trên giường xem ti vi, miệng nhai chóp chép…

Trước khi em thi tốt nghiệp, ai cũng mặc định trong đầu rằng em sẽ về, sẽ đi làm và sẽ phụ giúp chị quản lí trung tâm. Nhưng em đã đi ngược lại tất cả những gì mà mọi người nghĩ. Ai cũng giận, và chị đáng lẽ ra phải là người giận em nhiều nhất. Vậy mà, chị ủng hộ. Em ngạc nhiên và xúc động vô cùng. Tuần trước em về, chị đã chuẩn bị cho em tất cả. Tuần này, bé Thu lên, chị lại gửi cho em vì “…như thế làm sao em đủ”

……

Chẳng thể nào nói hết, chẳng thể nào viết ra những tình cảm mà em dành cho chị. Chị chỉ mang tên là CHỊ DÂU thôi, và đối với em chị quan trọng biết nhường nào.

Saturday, July 5, 2008

Happy birthday Ku Nổ




Mít xinh gửi lời yêu thương tới Ku Nổ nhân sự kiện vô cùng trọng đại. Cách đây mấy chục năm về trước nhằm ngày này Nổ đã đạp bụng mẹ mà ra theo đường …..nách. Akak. Ku Nổ đã chính thức già thêm 1 tuổi (cái mặt già chát, hí hí) nhưng độ nhí nhảnh thì tăng theo cấp số nhân.

Ấn tượng về Nổ từ những ngày đầu tiên là giọng nói nhẹ nhàng, mắt mí lót, làn da đen 1 cách huyền bí (nhưng rất mịn, hí), hay mặc quần jean, áo thun, giày thể thao và đeo 1 cái túi chéo vàng chóe nhìn rất phong cách. KuNổ hay tới lớp trễ thường là vào giữa buổi lúc mà Mít Xinh cúp học đi chơi nên 2 mình thường gặp nhau ngay tại sân trường, hì.

Như 1 sự tình cờ, tụi mình gắn bó với nhau, nhiều điều thật lạ. Nhớ có lần Nổ bảo “đời tụi mình lại gắn bó với nhau” hìhí, thía nên mí có chuyện 2 đứa tính ở chung nhà nhưng không chung chồng mà chỉ lâu lâu…. đổi chồng cho nhau, híhí.

Mít nhớ những lần Nổ xúông KTX ăn, ngủ cùng với Mít. Nhớ những lần mình ở chung nhà lúc nào cũng 8 nhiều hơn học, đi chơi, shopping và làm cũng nhiệt tình, hí. Mit nhớ nhất là lần đi Cà Mau nữa, Nổ đã ngồi nhường chỗ cho Mít nằm và gối đầu lên chân Nổ suốt chặng đường đi – về. Nhớ, nhớ nhiều lắm!!!

Mình có 1 bài học yêu thương Nổ nhỉ, từ nay sẽ chẳng điều gì có thể tác động tới Mít và Nổ thêm 1 lần nữa. 2 mình đã học đươc cách đạp lên dư luận và tác động từ những ngừơi ngoài. Cái lần “dậy thì muộn” đó càng làm cho Mít iu wý Nổ hơn nữa, hì.

Chơi với Nổ học được nhiều điều từ cách sắp xếp đồ đạc gọn gàng, cách chọn bạn mà chơi,…và những lời khuyên từ Nổ mà Mít lớn hơn rất nhiều. Cảm ơn Nổ, Nổ ạh!

Bi chừ Nổ đang du hí ở VT, Mít víêt những dòng này làm quà sinh nhật cho Nổ. Mít chúc Nổ đẹp gái (nhưng không được đẹp hơn Mít), làm nhiều xiền (để đi du lịch và shopping, hí), mau có ku nào đó dại dột rước đi, híhí.

Iu!!!