Tuesday, April 15, 2008

15/4/08

Mấy ngày nay bố chẳng gọi điện cho con, cũng chẳng thề kể cho con nghe câu chuyện nào. Mình thất bại phải không bố. Con đã phát điên cả nửa tháng nay. Con không làm được 1 điều gì. Con trốn chạy. Tât cả….

Con hòa vào dòng người chỉ đề khỏi phải ở một mình. Con làm mọi việc chỉ để khỏa lấp đi, để cho con không nghĩ về nó nữa. Con tạo cho mình nhiều áp lực nhưng đến bây giờ, con bế tắc bố ơi!

Bố ghét nhìn thấy con khóc, và từ lâu rồi con cũng tự tước đi của mình cái quyền được khóc. Nhưng hôm nay con hiểu ra rằng, khi cần thì con cũng thể khóc cho nhẹ nhàng hơn, phải không bố?

Bây giờ có 1 con đường mới để đi, nhưng con biết con đường này rất ngắn. Mình sẽ mở thêm đường bố nhé vì con yêu bố lắm, bố ơi!!!

No comments:

Post a Comment