Friday, May 16, 2008




Lúc này tôi không muốn kìm nén cảm xúc của mình.

Lúc này tôi đang bồng bềnh và đang trôi đi.

Sau những cái “vu vơ khùng khùng” mọi thứ đã trở về.

Tôi thấy yêu quá, cảm ơn đã cho tôi được gặp bạn

Cuộc điện thọai dài gần 1 tiếng đồng hồ, có những điều khó nói, có những điều đã nói, và có những điều không nói nhưng tôi đều cảm nhận được bằng trái tim.

“Đang ăn xoài sống. Mà lạ ghê…chẳng thấy chua…mà ngọt….rất ngọt….chắc chắn không phải do đường…”

hỏi 2 mình có điên không?

4 comments:

  1. @eiu: anh iu của e chưa có iu đâu!hihì
    @ Phan Anh: ai í hả? ứ nói đâu, hì

    ReplyDelete
  2. iu à?????????????

    ReplyDelete