Thursday, May 22, 2008

^^

Thương lắm!!!

Lúc đầu cái lí do không thuyết phục khiến em cảm thấy khó chịu nhưng khi biết rồi thì lặng cả người, đọc đi đọc lại những con chữ vẫn không tin vào mắt mình….

Bừng tỉnh khi điện thoại rung bần bật rơi cộp xuống nền nhà….

Con người “kì cục” – tạo cảm giác bình an cho người khác làm gì chứ. Có biết là càng như thế người khác càng lo không hả?

Mà bình thường thôi, phải không? Có chuyện gì làm cho chùn bước đâu!!!

Thương lắm cơ, dang tay ra ôm thật chặt nào….

PS: entry này chỉ dành riêng cho một người vì thế nếu có ai đọc được thì vui lòng ko comment nhé. Cảm ơn!

No comments:

Post a Comment