Wednesday, May 28, 2008

Đại ca

Anh – người bạn mà em rất yêu quý.

Anh – người truyền lửa cho em trong cái bộ môn KT khó nhai ấy

Anh – người bắt bẻ em từng lỗi nhỏ và suốt ngày đưa ra cái deadline để bắt em đúng hẹn.

Anh – không giống như những NB khác: Hiền lành chân chất và không bon chen, thậm chí người ta thấy khắc khổ.

Anh – người mà mỗi khi nhắc tới tên mọi người trong ngạch đều “ngưỡng mộ” và yêu quý.

Anh – người mà em luôn nghĩ sẽ đi đường vòng chẳng hạn như sẽ bay từ Đà Nẵng vào TP.HCM nhưng không bay thẳng mà phải qua nghía Hà Nội đã .
….
Em cũng chả biết anh bao nhiêu tuồi, chức vụ cụ thể là gì. Mỗi khi gặp anh hay chị KT luôn là công việc và công việc. Lắm lúc em mải chơi và chán nản, anh lại đưa ra cái đích để cho em ngắm tới, để cho em cố gắng.

Anh mới xạc em 1 trận vì cái tội “cù nhây”. Nhưng khi cái mặt em cười toe – có vẻ như là biết lỗi thì anh lại xí xóa. Các anh chị khác cũng nói “thương anh V nhất ở điểm này”.hì. (Chiều nay em lăn đùng ra khò 1 giấc tới tối báo hại cho các anh chị phải đợi và tất nhiên sếp giục như điên và người hứng cho em không ai khác chính là anh và chị KT. Khì, em xin lỗi và lần sau e hứa là sẽ tái phạm nữa đấy ạh)

Có 1 đại ca như anh thật là may phước cho em lắm lắm. Cảm ơn đại ca, đại ca hén!!!

No comments:

Post a Comment