Wednesday, January 23, 2008

Phân thân

Nhặt nhạnh, dồn tất cả vào một góc, khoắng đảo thật mạnh. Có cuộn lại không nhỉ? Chắc chắn. Cắt ra, chẻ nhỏ ra, mang đi 1 phần. Tìm 1 thứ, à không tìm được nhiều hơn thì càng tốt. Để làm gì nhỉ, có lẽ là nên vẽ lại một lộ trình mới, chắc phải hi sinh nhiều thứ ít nhất là trong thời gian này.

Khờ khạo bước vào hành trình đi tìm lại 1 góc của chính mình, lặng lẽ và chầm chậm. Giống như đi vào trong hang sâu mà không có đuốc đành phải lần hồi, lò dò từng bước một bằng bản năng và ý thức. Sẽ mất thời gian, có thể là rất lâu nhưng vỡ ra nhiều thứ thì .....

Nên đi ngược hay đi xuôi? Xuôi hay ngược? Từ trứơc tới giờ đi xuôi tại sao bây giờ không thử 1 lần đi ngược? Đường nào là xuôi, đường nào là ngược? Điểm xuất phát từ đâu? Tam phương, tứ hướng biết đi hướng nào? Thôi thì nghe lời "thầy" ngược từ tim....

Lặng lẽ thu xếp hành trang đơn giản với 1 lát cắt. Sẽ không có bắt đầu và cũng không có kết thúc cụ thể. Chắc chỉ có thế mới sắp xếp được những bình yên và những bấn loạn trong lòng.

Trước đỏng đảnh, chọn lựa, mang theo cái tôi của...nghĩ hiểu ít sẽ tốt hơn. Nhập nhằng. Luống cuống...

Bây giờ, đặt chân vào một nếp nghĩ mới bắt đầu có cái nhìn thông cảm. Dùng 6 giác quan để hiểu cho rõ, kĩ và thông, chậm mà chắc. Cảm nhận giá trị từng giây phút đã và đang diễn ra, trái tim và tâm hồn thở đúng nhịp, để cho cái anh ninh nó thoát thai trong cái vồn vã, xô bồ....

Tìm được điều đầu tiên, tiếp tục "sống và yêu với điều mình nghĩ", dành hết cho gia đình, bạn bè...

Chậm, thật chậm thôi....

No comments:

Post a Comment