Saturday, February 23, 2008

có khi nào!

chưa bao giờ e lại thèm nói chuyện, thèm được ngồi cạnh, thèm được nghe người khác nói, chỉ cần nghe thôi, thế là đủ..........

nợ 2 người bạn lời hứa sẽ checkmail trước tết nhưng 1 phần vì mải chơi, phần vì lời thách thức của mẹ khi mẹ và bé Dím cho rằng sẽ ko sống dc nếu thiếu net. vậy là quên lời hứa. đọc mail gửi lời chia buồn tới GNhân, rất xin lỗi vì đã ko checkmail để biết .....và mail của LN: đọc và suy nghĩ rất nhiều: xin KHO^NG THANH MINH vụ này, ai cũng có cách hiểu của riêng mình, dù bạn cho rằng tôi thế nào cũng dc, đó là cách suy nghĩ của mổi người nhỉ.

thật sự xúc động và đã khóc, một chút thôi ko biết tại mail hay tại cái bài hát buồn buồn. tại cả nhỏ P. vừa mới gặp đã khóc nấc lên làm ta lại sụt sịt theo. đi ra khỏi nhà dù bắt đầu khuya tới nhà của chủ nhân mấy cái mail trên. cả 2 đi vắng. hụt hẫng. nhắn 1 ng ol. Bận.

ngày mai lại bắt đầu với 1 lộ trình mới...

No comments:

Post a Comment