Sunday, January 20, 2008

hạ, thu, đông, xuân và...

trong tôi có 1 mùa thứ 5....

bạn tôi đã đi làm bảo: "mày cứ vớ vẩn làm gì có mùa thứ 5, nếu có thì đó là mùa làm ăn, mùa mà người ta kiếm tiền". bạn khác thì nói nếu có mùa thứ 5 thì đó là mùa của tuổi trẻ, của sáng tạo, của những ý tưởng bay cao. tôi và 1 người bạn khác cho rằng đó là mùa vọng yêu thương...nói xong tất cả đều quay lại phán 1 câu: "rồi tụi mày sẽ khổ".nhưng tôi thik cách suy nghĩ này hơn dù đôi khi trong tôi đã từng có những mảnh của những mùa thứ 5 khác....

mùa thứ 5, tôi đã gặp trên những nẻo đường mà tôi đã đi qua...tôi gặp ở ánh mắt dịu hiền của người ma-sơ hàng ngày chăm sóc cho những "đứa con tật nguyền" của mình. tôi gặp ở thầy Thích Chơn Quang không phải là khi thầy giảng đạo mà khi thầy cặm cụi dạy chữ cho học trò. tôi gặp ở bà cụ tóc bạc phơ móm mém vẫn hàng ngày bán hàng ở nhà thờ Đức Bà, tôi gặp ở những người bạn của tôi (có 1 người vừa thông báo cho tôi biết sẽ "trốn" gia đình đi Xuân Tình nguyện), tôi gặp hàng ngày ở những nẻo đường, những góc phố,....

sáng nay, tôi dậy sớm. trên chuyến xe bus đầu ngày suốt chặng đường dài chỉ có tôi và người phụ nữ ngồi cạnh. bà nắm tay dòm 1 hồi rồi nói: "con sẽ khổ nhưng con có nhiều phước". tôi cười và nói ko suy nghĩ: "sinh ra đã là khổ nhưng con thấy mình hạnh phúc". bất ngờ tôi và bà lại chung 1 điểm đến.

"trung tâm hôm nay mặc áo mới quá"- "mới sang sửa lại đó em" - "chị ơi! mùi gì..." - "đã nói là hôm nay e đừng xuống mà, mới xịt thuốc tiệt trùng hôm qua, chị còn chịu không nổi nữa nói gì em" - "thế còn đám con nít?" - "cũng phải chịu thôi chứ biết làm sao!"...cứ nghĩ là sẽ chia sẻ được ai ngờ ngược lại....

bé Bảo Châu vẫn khỏe mạnh và xinh xắn. còn chị của bé đã đến một miền yêu thương khác - nơi không có tiếng khóc chỉ có tiếng cười....nghe chị nói đang làm thủ tục cho bé làm con 1 gia đình người Úc...nghĩ mà buồn...nhưng lại hi vọng một cuộc sống khác mới hơn như Pax Thiên chẳng hạn.

đêm qua nằm mơ thấy mình biết bay, nhận hết phần không nên nhận về mình, bị mắng là "điên". tỉnh dậy quyết định sẽ hủy cuộc ăn chơi ở BD dù biết sẽ vui lắm lắm...

chả bao giờ hối hận về những việc mình đã làm và đang làm. nhọc nhằn trở về nhà dưới thời tiết hanh hanh. nhận tin nhắn yêu thương của chị " ...tràn ngập mùa yêu thương em nhỉ...". vâng, mùa yêu thương và hi vọng, yêu thương để có thêm ý tưởng, để có tuổi trẻ, để nuôi niềm đam mê.....

mùa nào cũng đầy tay là một ôm lấp lánh .....

1 comment:

  1. u. Mua nao cung co cai hay rieng cua no. Nhung co chung mot diem la mua nao cung day hi vong, yeu thuong. viet hay nhi?

    ReplyDelete