Tuesday, March 16, 2010

^^

Có những điều tưởng như dễ dàng – một tiếng yêu – nhưng sao lại khó nói đến như vậy...?
Trải qua những giây phút gần gũi, những kỉ niệm gắn bó bên nhau để rồi trái tim tôi bắt đầu thổn thức. Nó bảo tôi rằng nó đang yêu, quả thật nó đang yêu ! Và tôi nhận ra rằng trái tim tôi không còn ngây thơ nữa, nó đang cần một nửa còn lại để sưởi ấm linh hồn cho tôi. Yêu ai? Tôi đã yêu em nhưng em nào đâu hay.
Đối diện với đôi mắt đẹp như ánh trăng rằm của em, lòng tôi sao có thể chế ngự được. Có lẽ, trước đây tôi chưa hề nhận ra điều ấy. Mắt em dường như đã cướp đi linh hồn của tôi. Trái tim tôi đang cần sự quan tâm của em như mặt trời sưởi ấm cho tâm hồn không cô đơn giá lạnh.
Nhưng thực tại của cuộc sống chính là sợi dây vô hình ngăn cách tôi và em . Em là một người hoàn hảo, là niềm mơ ước của biết bao người khác. Còn tôi, một kẻ vô dụng, công danh trong tay như cát bụi bên đường; làm sao có thể sánh bên em? Đó là niềm tuyệt vọng trong tôi, tuy không yếu đuối, nhưng tương lai mờ mịt. Em đón nhận tôi, nhưng tôi biết rằng em chỉ quý tôi. Không sao! Tôi vẫn cảm ơn đời, cảm ơn em vì tôi đã gặp lại em, chính em đã cho tôi cảm giác biết yêu như thế nào, biết nỗi mong đợi và nhớ thương. Và dường như hình bóng em đã chiếm lấy tất cả những cơn mơ đẹp của tôi. Từng giây, từng phút tôi luôn nghĩ đến em. Mỗi khi nhắm đôi mắt lại tôi càng khao khát được nhìn thấy bóng dáng thân quen.
Và biết bao cơn mơ tôi đã được bên em, cảm giác thật chân thành. Tôi đã được nắm đôi bàn tay của em, hai chúng ta cùng ngồi dưới một bầu trời đầy những ánh sao sáng lung linh, mờ ảo. Nhưng em biết không, những ánh sao kia vẫn không sáng bằng đôi mắt em đâu, vì đôi mắt em đã giúp tôi thấy được biết bao điều tươi đẹp mà vô số ngôi sao xa kia không thể.
Tôi mơ được nhìn thấy đôi môi em mỉm cười với tôi và... em không cần nói, tôi không cần em nói bất cứ điều gì. Tôi chỉ cầu mong rằng em có thể cho tôi mơ những điều em muốn nói. Hãy để tôi vui, tôi cảm nhận được hạnh phúc dù đó là hạnh phúc ảo. Tôi luôn muốn được hẹn gặp em trong những giấc mơ. Trong giấc mơ ấy, tôi có thể cất lên những câu hát cho em nghe, dù biết rằng tiếng hát ấy không đủ làm em say đắm.
Và cuộc đời này điều làm tôi hạnh phúc nhất là được gặp lại em... Chắc em không hề biết, từng bước em đi tôi luôn dõi theo sau, để tôi có thể lưu lại hình ảnh của em trong kí ức tôi. Đến mai sau, khi vắng xa, tôi có kỉ niệm để nhớ thương. Em có hay chăng? Em có biết rằng khi nghe bài hát " Nếu Phải Xa Nhau.." tôi rất buồn và sự xa cách này chỉ có mỗi tôi đơn phương thầm nhớ.. Sau này" nếu phải xa nhau.." khi người ta nơi phương xa ấy, mình tôi chốn này, mỗi lần nghe lai bài hát này tôi sẽ luôn thương nhớ trong tâm hồn một người thôi!
Chúc cô bạn nhỏ của tôi luôn xinh đẹp, dễ thương.
Chúc em một mùa 8- 3 hạnh phúc.

1 comment:

  1. hic ! anh nào vik cho em mà cảm động thía? but hi vọng đây là tc chân thành chứ hok chỉ là chót lưỡi đầu môi...hehe

    ReplyDelete